Tiểu Phấn Hồng nhịn không được mở miệng, "Ký chủ thân ái, hiện tại ngài là một con mèo."
"Câm miệng, bộ dạng này của chị là do ai?"
Tiểu Phấn Hồng: "..."
Giãy giụa nhảy từ trong tay Quân Sâm xuống, Yến Lạc ngồi trên sô pha bất mãn nhìn hai người, cái đuôi nhỏ đảo qua đảo lại, nâng móng vuốt gãi dép của Quân Sâm.
Bất quá động tác to gan lớn mật như vậy không những không làm Quân Sâm khó chịu, ngược lại đôi mày thường xuyên nhíu lại của hắn cư nhiêu còn thả lỏng một ít, toát ra một chút ý cười.
Phương Nguyên chớp chớp mắt, nhìn cục lông nhỏ ngồi xổm trên mặt đất, lại nhìn Quân Sâm mặc kệ nó tùy ý làm bậy.
Trước kia luôn cảm thấy Quân Sâm thật là lợi hại, lòng đủ tàn nhẫn, dùng lực lượng của một người tính kế nhiều người như vậy, hơn nữa là từ lúc còn nhỏ liền bắt đầu tính kế.
Mắt thấy tới gian đoạn cuối cùng rồi, hắn đối với Quân Sâm đích xác là mười phần kính nể, đây cũng là vì cái gì nhiều người như vậy, Phương Nguyên hắn chỉ nghe người này sai phái.
Nhưng đồng thời Quân Sâm cũng cho hắn một loại cảm giác, khinh mạn thế giới này.
Cảm xúc của hắn chỉ dao động khi nhắc tới Quân gia, hơn nữa là cái loại cảm xúc thâm trầm làm người không dám nhìn thẳng này, những thời điểm khác, hắn quá phai nhạt, tự phụ đạm mạc nhìn hết thảy, mặc kệ đối với ai đều không thèm chú ý.
Phương Nguyên cũng thực lo lắng, lấy một loại thái độ như vậy, chờ đến khi mọi chuyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-nu-xung-sung-nguoi-hac-hoa-nam-than/1346456/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.