Đáy mắt Yến Lạc mang theo nghi hoặc cùng khó hiểu nhàn nhạt, tựa hồ đang tự hỏi vì sao tiểu ca ca này không để ý tới mình.
Nhưng sau khi bắt gặp ánh mắt Yến Tề ánh mắt, lập tức lại vui vẻ, nghĩ đến phía trước Yến Tề kể về bất hạnh mà Lục Bất Trì đã trải qua, nụ cười nơi khóe môi Yến Lạc thu lại.
Tay nhỏ ấm áp đáp lên tay hắn, "Tiểu ca ca, anh đừng khổ sở, về sau Lạc Lạc làm người nhà của anh được không?"
Ngay sau đó, tay Yến Lạc đã bị người này đột nhiên chụp bay, thân mình nho nhỏ lảo đảo một chút.
"Đinh -- giá trị hắc hóa của Lục Bất Trì +1 (91/100)"
Lời nói của cô bé lập tức đâm trúng thần kinh mẫn cảm của thiếu niên, Lục Bất Trì ngẩng đầu lên, sợi tóc bên mắt phải có chút dài, đem đôi mắt hắn che khuất.
Trong đôi mắt kia không có nhiều ít ánh sáng, đen kịt một mảnh, giống như một hồ nước lặng cất giấu sự thô bạo khó có thể nhận ra.
Lục Bất Trì gắt gao nhìn chằm chằm cô bé trước mắt này, làn da cô trắng nõn, giống như sữa bò, sợi tóc màu đen mềm mại rũ trên vai, một thân váy công chúa màu hồng, cách biệt một trời với hắn.
A.. Lục Bất Trì lạnh lùng xốc xốc khóe môi, lại lần nữa rũ con ngươi xuống.
Hắn biết bọn họ muốn cái gì, bọn họ muốn bất quá là thiên phú của hắn.
Đế quốc cùng liên minh, kỳ thật đều là một dạng.
Làm người nhà của hắn? Trên thực tế là muốn trói buộc hắn đi?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-nu-xung-sung-nguoi-hac-hoa-nam-than/479105/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.