Edit: Team Padu
Ngụy Xương từng đọc tư liệu, người cá bật khóc thành ngọc nhưng rất ít khi đổ lệ, trừ những lúc đau buồn đến cùng cực mới trào nước mắt.
Những hạt này cũng không phải ngọc trai, mà là một dạng vật chất đặc biệt. Đại khái liên quan đến cấu tạo nước mắt người cá, khi tiếp xúc với thành phần nào đó có sẵn trong không khí sẽ lập tức kết tinh.
Nhưng không phải hình dạng cố hữu là khối cầu mà thường không có hình thù cụ thể. Nghe nói khi trăng tròn sẽ thu được tinh thể bóng loáng láng mịn bắt mắt nhất.
Ngụy Xương thoáng thất thần nhìn hai hạt ngọc yên vị trong lòng bàn tay. Đêm nay không phải ngày rằm, mâm trăng cũng chẳng tròn vành vạnh, ấy vậy chúng vẫn tròn vo lóng lánh, đẹp không tài nào tả xiết.
Song có lẽ khiến anh ngẩn ngơ không phải bởi nước mắt người cá thật sự hóa ngọc mà vì...
Lam Lam khóc vì anh.
Vì anh mà lòng đau như cắt, đến mức rơi cả nước mắt... ư?
Là bởi Lam Lam thương anh nên anh được tận mắt chứng kiến lệ châu hi hữu trong cuộc đời người cá.
Đột nhiên, hết thảy những cảm xúc khổ sở, thất vọng, phiền muộn... mấy ngày qua nháy mắt tan thành mây khói.
Ngụy Xương luôn tưởng rằng mình đơn phương, còn vô liêm sỉ lừa gạt người cá nhỏ. Dẫu đến đêm nay gặp lại, anh cũng cứ đinh ninh tình cảm Lam Lam dành cho mình còn xa mới sâu đậm như anh hằng mong.
Nhưng hiện tại, Ngụy Xương bỗng ngộ ra, thứ tình cảm đó thực tế vượt xa ngoài sức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-vai-ac-lai-hac-hoa/1589002/chuong-707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.