Edit: Trant/ Beta: Padu
Một cậu nhóc mười bảy tuổi thì đang làm gì nhỉ?
Cái tuổi cấp ba, có lẽ đang vì việc học mà phiền não, cũng có thể đang hoang mang về tương lai. Nhưng khi Ngụy Xương ở tuổi đó lại chẳng hề biết hoang mang là gì. Bị ông Tần đuổi đi, anh liền bỏ học, bỏ lại cấp ba còn dang dở rồi cứ vậy dấn thân vào đời, đặt chân lại là nơi dơ bẩn nguy hiểm bậc nhất.
Phương Hằng rất rõ, anh Ngụy căn bản không liên quan tới cái chết của hai cậu ấm kia. Anh là kẻ kiêu ngạo, tác phong ở phương diện nào đó quả thực đủ tàn nhẫn, nhưng có chừng mực. Hơn nữa gia sản nhà họ không hấp dẫn anh như mọi người tưởng.
Chẳng qua khi xưa người này lười giải thích dù chỉ một câu. Có lẽ chính anh cũng muốn rời đi, nên bị đuổi đã không lưu luyến chút nào nơi đó, làm những kẻ hoài nghi Ngụy Xương bởi ngấp nghé gia sản mà hại chết con cái nhà họ Tần càng không có lời gì để nói.
Người duy nhất luyến tiếc Ngụy Xương, phỏng chừng chỉ có cô con gái út.
Phương Hằng nhớ rõ cô út trông rất đáng yêu. Lúc ấy mười một tuổi, biết bố mình định đuổi Ngụy Xương thì đã khóc rất khổ sở, ôm đùi anh không cho đi.
Hiện tại nhẩm tính, cô út kia đã 24, hẳn là đã trổ mã thành một đại mỹ nữ.
Phương Hằng không rõ lắm tình cảm của anh Ngụy dành cho nhà họ Tần. Bảo anh có tình, nhưng lúc trước anh lại dứt áo ra đi quá dứt khoát, không cầm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-vai-ac-lai-hac-hoa/1589047/chuong-687.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.