[*Thần côn: kẻ chuyên mượn cớ quỷ thần, mượn mê tín dị đoan để lừa đảo.]
Edit: Trant/ Beta: Padu, RED, Bánh Bao
Tiểu Bát ho khan: "Ngươi gặp cả nhà ta rồi hả? Ta còn chả biết hết mặt họ hàng mình cơ."
Nam Tầm hít một hơi thật sâu, lúc này cô mới phát hiện trái tim mình vẫn chưa đủ mạnh mẽ, mới đầu nhìn thấy những thứ kia vẫn sợ suýt són ra quần.
Cô đang trong một hang động, phía trước hang có một cái hố tự nhiên siêu lớn. Mà trong cái hố này lại có một đám... oan hồn đang giương nanh múa vuốt.
Mặt chúng tái nhợt dữ tợn. Có con cả người toàn máu, có con thì chỉ còn nửa đầu trông như bị thứ gì ngoạm mất, thấy rõ cả não ở bên trong.
Ọe!
Mấy con ma dữ tợn không ngừng vọt về phía cô, song dường như bị một lá chắn vô hình cản lại. Ấy thế mà vẫn không biết mệt mỏi lao đầu qua đây.
Nam Tầm thở phào nhẹ nhõm, kế tiếp liền rít Tiểu Bát: "Tiểu Bát khốn khiếp, tiểu bạch thỏ ngươi hứa đâu? Ngươi lừa người!"
Tiểu Bát "ơ" một tiếng: "Đã bảo là ngươi biểu hiện tốt mới có mà."
Nam Tầm nổi quạu: "Ta biểu hiện không tốt chỗ nào? Chẳng phải giây cuối cùng, giá trị ác niệm Hàn Hàn đã về 0 rồi ư? Mẹ nó thế mà còn biểu hiện chưa tốt? Ngươi không thu được công đức hả?"
Tiểu Bát vội vàng trấn an: "Bình tĩnh bình tĩnh. Đại Boss thế giới này tuy không đáng yêu như thỏ trắng nhỏ, nhưng thật sự hiền lành vô cùng. Không lừa ngươi đâu."
Nam Tầm cãi nhau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-vai-ac-lai-hac-hoa/1589523/chuong-474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.