Tôi còn chưa dứt lời, người phụ nữ sau lưng tôi đã mỉm cười nói: “Anh Ngôn, xem anh nói kìa, gặp chuyện bất bình rút dao tương trợ thôi, anh đừng liên tục cảm ơn chúng tôi nữa. Sau này tất cả mọi người đều là bạn, nhưng ngoài trời nóng như vậy, chúng tôi chạy đến lại không thấy ai, có thể vào trong xin cốc nước không? Sẽ không làm phiền anh lâu đâu, chúng tôi sẽ đi ngay lập tức.”
Tôi cười cười, nhìn Ngôn Viễn.
Đàm Giảo mềm mỏng giải thích như vậy đều khiến cho đàn ông khó xử, cũng làm khó cho Ngôn Viễn, nhưng anh ta vẫn lắc đầu nói: “Chuyện này…Thật sự hơi bất tiện, trong nhà tôi hơi lộn xộn, tôi cũng định tắm rửa đi ngủ, cô Đàm, hay là hai người hãy về đi.” Nói xong, anh ta muốn đóng cửa, tôi chặn đè cánh cửa lại, Đàm Giảo bắt lấy vạt áo sau của tôi, lo lắng nhìn tôi.
Ở bên trong cửa, Ngôn Viễn với tôi nhìn nhau. Ánh mắt hắn trở nên u ám sắc bén, không còn vẻ ôn hòa, khách khí như ban nãy.
Đúng lúc này.
Trong phòng trên cầu thang phía sau hắn vang lên tiếng động rất lớn, sau đó là tiếng va đập rơi xuống. Hắn biến sắc, lợi dụng lúc hắn thất thần, tôi đã đẩy mạnh cửa ra, đẩy hắn lùi về phía sau hai bước, tiếp đó tôi với Đàm Giảo nhìn thấy, người bị trói vào trên ghế dưới bậc thang không phải là Chu Trọng Lăng sao? Trên mặt và trên cổ hắn đầy máu, trong miệng bị nhét khăn lông, nhìn thấy chúng tôi, hắn phát ra tiếng kêu: “Ô, ô….” Trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/may-den-gap-trang-sang/1434474/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.