Nhớ lại quá khứ, hắn cũng đã từng có lúc hạnh phúc. Trong kí ức mơ hồ của hắn, dường như lúc còn nhỏ, hắn cũng lớn lên trong tiếng cười. Nhưng vào một ngày nọ, sau khi đoạn văn mà gia gia của hắn khinh bỉ lại đạt Trạng Nguyên, mọi chuyện đều thay đổi. Đột nhiên hắn trở thành đứa cháu của tên phản nghịch. Hắn đã từng phản kháng trước sự cười nhạo của gia gia mình, để rồi trở thành kẻ ngu ngốc nhất trong thiên hạ.
Ta đã hoàn toàn phủ định xuất thân của mình, làm sao có thể nhìn đời nữa đây? Lúc đó xung quanh ta chỉ còn những lời đàm tiếu, tiếng người chỉ trỏ chê bai.
Làm sao có thể không chê cười, làm sao có thể không chỉ trỏ cho được.
Hắn có thể chịu được sự chỉ trỏ của mọi người nhưng không thể chấp nhận tội lỗi do mình gây ra. Tựa như tự hắt cho mình một chậu nước bẩn, tâm tình thật sự khó nhịn. Vậy nên, hắn đã quyết định chấm dứt sinh mệnh của chính mình.
Hắn bắt đầu khiến bản thân dường như không tồn tại ở trên đời, ngăn cách bản thân hắn ra khỏi thế giới. Bịt tai, che mắt, khóa luôn cả miệng, hắn sống trong thế giới chỉ có mình hắn.
Nói không cô độc là nói dối. Nhưng với bản thân hắn mà nói, đây chính là trừng phạt. Không muốn sống nhưng nhất định phải sống tiếp.
Hắn muốn biến mình thành cơn gió bất định, thành đám mây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/may-hoa-anh-trang-moonlight-drawn-by-clouds/542668/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.