Trúc Ẩn Trần không có nhiều thời gian để chỉnh đốn lại tâm trạng, chỉ có thể ép mình bình tĩnh lại, đè nén những cảm xúc rối loạn.
Khi y đến đại trận của Âm Thủy Thành, ngoại trừ sáu người Hóa Thần đã ngã xuống không biết sống chết, còn ba người đã ở đó chờ đợi.
Không giống phần lớn các nữ tu với những bộ pháp y rực rỡ tinh xảo, ma nữ có dáng người cao ráo, thường mặc bộ y phục màu đen tiện lợi cho việc di chuyển, tóc đuôi ngựa cao buộc bằng một dây đỏ, dây buộc tóc rũ xuống mười mấy viên đá mã não đủ màu.
Khí chất vô cùng sạch sẽ, không phải là trong sáng ngây thơ, mà là kiên định, không do dự, không bị ngoại vật dao động, hành động dứt khoát. Đây là một sát thủ, một sát thủ có niềm tin vững chắc, một thuộc hạ trung thành, một con dao găm có thể đâm xuyên qua cổ họng kẻ địch.
Nhìn sang phải, hòa thượng mặc áo cà sa, ngũ quan đoan trang, khí chất hiền hòa, sinh ra một gương mặt từ bi trang nghiêm, môi mỉm cười hiền hậu, như sẵn sàng lắng nghe mọi điều phiền muộn của mọi người rồi đưa ra vài lời an ủi, chỉ đường dẫn lối.
Nhưng trong mắt vị Phật này lại ẩn chứa hung ác, toàn thân còn vương máu, nhưng ông ta vẫn là Phật, là một ác Phật đã phá giới tự nguyện sa đọa.
Người cuối cùng mặc áo đỏ, ngũ quan sắc nét đến mức yêu trị, một nam tử mà thoạt nhìn khiến người ta liên tưởng đến từ "mỹ miều", mắt thâm quầng thêm phần u
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/may-nguoi-co-the-doi-bach-nguyet-quang-duoc-khong/42357/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.