【 Ngụy Vô Tiện còn chưa đuổi kịp, xa xa trong rừng bỗng nhiên phát ra tiếng chó sủa điên cuồng.
Ngụy Vô Tiện chợt biến sắc, nháy mắt vọt ra phía sau Lam Vong Cơ, ôm eo y ngồi xổm co lại thành một cục.
Lam Vong Cơ: ".. Nó ở xa, ngươi trốn làm gì."
Ngụy Vô Tiện: "Trốn, trốn, trốn, trốn, trốn, trước rồi nói. Nó ở đâu? Nó ở dâu?"
Lam Vong Cơ nghiêng tai nghe một lát, nói: "Là con linh khuyển màu đen của Kim Lăng."
Ngụy Vô Tiện vừa nghe tên Kim Lăng thì đứng lên, lập tức lại bị chó sủa dọa ngồi xuồng lại. Lam Vong Cơ nói: "Linh khuyển sủa cuồng loạn thế, nhất định là gặp thứ gì đó."
Ngụy Vô Tiện kêu khổ không ngừng, lại run rẩy hai đùi miễn cưỡng đứng lên: "Vậy, vậy, vậy, vậy, vậy, vậy đi xem đi!" 】
"Hừ! Còn tính ra dáng cữu cữu."
Kim Lăng nhìn thấy Ngụy Vô Tiện sợ chó nhất lại cố gắng như vậy, trong lòng ấm áp.
【 Linh khuyển màu đen kéo Ngụy Vô Tiện, Ngụy Vô Tiện kéo Lam Vong Cơ, một con chó kéo hai người đi nửa vòng, vòng đến thạch bảo. Nơi này lại có một cái cửa động cao ngang người. Hình dạng không ngay, trên mặt đất đều là đá vụn từ lớn đến bé, rõ ràng là vừa bị người khác dùng pháp khí mạnh bạo nổ tung. Trên động tối đen không thấy rõ lắm, hình như có tia sáng màu hồng mơ hồ. Linh khuyển màu đen buông miệng, vừa nhìn bên trong sủa loạn một hồi, lại vẫy đuôi điên cuồng với hai người.
Không cần nhiều lời, nhất định là Kim Lăng mạnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mdts-cuoi-cung-la-co-nhan-ve/97849/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.