Thời gian hai tháng, cô chuyển nhượng quán bar với giá thấp, sau đó lại chắp vá lung tung kiếm đủ số tiền mà Trình Nhã Như đưa lúc trước, cô không muốn mắc nợ bất kì ai.
Vừa rồi sắc mặt Lục Thế Quân đặc sắc mười phần, nếu như cô quay lại, nét mặt của anh ta khẳng định có thể so với ảnh đế.
Nếu như trong lòng của anh ta còn có Hải Diêu, như vậy lúc này đã tháo bỏ được nút thắt, hai người bọn họ còn có thể bắt đầu lại từ đầu hay không?
Đây là một phần hy vọng tốt đẹp mà cô ôm ấp, là người bạn tốt nhất nhưng lại cô bị phản bội.
Cô đứng dưới ánh mặt trời một hồi lâu, liền bắt đầu nhanh chân đi về phía trước, Duy Dương còn đang chờ cô, dù bọn họ một nghèo hai trắng, nhưng thật tốt, anh đã không cần bán mạng cho người ta, cô cũng có thể mỗi ngày an tâm chìm vào giấc ngủ.
Cô nghĩ, cô sẽ đưa Tô Duy Dương về quê mình, sau đó xây một căn nhà nho nhỏ, mua một miếng ruộng, trồng một chút rau củ hoa cỏ, hai người cứ bình tĩnh yên bình sống quãng đời còn lại, chưa chắc không phải là một chuyện xấu.
Cô nghĩ như vậy, đáy mắt liền hiện ra ý cười nồng đậm, điều này chỉ có dùng một từ để hình dung đó là hạnh phúc.
Lục Thế Quân nhìn chằm chằm tấm thẻ thật mỏng cùng tờ giấy cam kết rất lâu cũng không động đậy.
Ánh nắng từ trên bệ cửa sổ từng chút từng chút chiếu vào người anh ta, khiến đôi mắt sáng trong như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/me-chua-ket-hon-tinh-nhan-mot-ngay-cua-tong-giam-doc/1948546/chuong-73-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.