Một tháng sau.
Màn đêm bắt đầu phủ xuống, đèn đường sáng lên. Dưới đèn đường, có một cô gái bán đồ vỉa hè. Thân hình cô ấy rất quen thuộc, dẫn tới sự chú ý của Đường Long. Cô gái kia, có một đôi mắt vừa đen lại sáng trong. Trong con mắt, mang theo một cỗ tinh nghịch bướng bỉnh. Lông mi thật dài, cong nhếch lên. Cặp mí mắt cực kỳ mê người. sống mũi khéo léo mà thẳng, môi anh đào đỏ thắm, làn da trắng nõn như ngọc ngà! "Quý khách đừng bỏ qua cơ hội mua đồ này nhé! Mọi người sờ chất liều áo này đi, xem phong cách của nó nữa. Chân chính vật đẹp mà giá thấp! chất lượng hàng vip, giá tiền vỉa hè đây. Mọi người không mua, sẽ tiếc nuối vô cùng!" "Con bé chết tiệt kia." Đường Long thấy Mật Đường bán hàng vỉa hè, trong lòng chảy qua một dòng nước ấm. Mắt, thế nhưng đã ươn ướt. Một tháng không nhìn thấy cô, anh đều muốn điên cuồng. Cô gái này, cư nhiên ở đây bán hàng vỉa hè. Khiến anh tức giận thêm là hai bảo bối của anh lại ngủ trên chiếc xe gác. Thấy một màn như vậy, lòng của Đường Long bị đâm đau. Đường Long từ trên xe xuống, trực tiếp đến trước mặt Mật Đường. Anh lấy mắt kính, lộ ra nụ cười sáng lạn."Tiểu thư, đừng bán nữa. Số quần áo của cô, tôi mua tất. Ngay cả người của cô, tôi cũng mua luôn. Dọn dẹp, đi với tôi đến quán mới thôi!" Quần áo trong tay Mật Đường lập tức rơi trên mặt đất. Miệng của cô hơi há mở! Người đàn ông này sao sẽTruyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/me-chung-con-muon-cha/1763345/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.