Dạ vũ bắt đầu.
Ban nhạc diễn tấu, là một khúc nhạc nhẹ. Chính giữa, là Tiêu Tử Phượng cùng Đường Long. Tiêu Tử Phượng mang một thân váy công chúa màu hồng, giày cao gót, dây cột tóc và ruy-băng quấn tay cùng màu. Dải ruy-băng vừa vặn che đi vết sẹo trên cổ tay của cô. Cô tựa như một con bướm màu hồng, bên người Đường Long nhẹ nhàng bay múa. Kỹ thuật nhảy hoàn hảo, thân thủ lưu loát. Mật Đường bất giác buồn bã rơi lệ. Nếu như cô gái bên cạnh Đường Long là Đậu Mật Đường cô, thật tốt biết bao! "Mật Đường, chúng ta cũng khiêu vũ đi." Quý Ngọc Khang đưa khăn giấy cho Mật Đường, để cô lau nước mắt."Em đừng khóc, rất khó coi! Lau nước mắt đi, tránh để người ta nhìn thấy." "Cám ơn." Mật Đường lau nước mắt, lộ ra một tia cười khổ."Đi, khiêu vũ đi." "Đừng nghĩ điều gì, chuyên tâm khiêu vũ. Tan vào âm nhạc, tâm tình tốt lên rất nhiều." Quý Ngọc Khang vừa xoay Mật Đường một vòng, vừa giúp cô nhảy. Một bài hát kết thúc, một bài hát khác lại bắt đầu. Quý Ngọc Khang ôm Đậu Mật Đường, đi tới trước mặt Tiêu Tử Phượng cùng Đường Long."Tiêu tiểu thư, hôm nay cô thật xinh đẹp!" "Cám ơn." Tiêu Tử Phượng nhìn Quý Ngọc Khang, lại nhìn Đậu Mật Đường bên cạnh. Nụ cười không tự nhiên tràn ngập trên mặt. "Đường tổng giám đốc, tôi có thể mời bạn gái xinh đẹp của anh nhảy một điệu sao?" Quý Ngọc Khang cho Đường Long cùng Đậu Mật Đường một cơ hội, cố ý muốn mời bạn gái Đường Long. "Chỉ cần Tử Phượng nguyện ý, tôiTruyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/me-chung-con-muon-cha/1763468/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.