Laura không chắc Caesar bắt đầu nghi ngờ cô từ khi nào. Cô cố gắng hồi tưởng lại cuộc trò chuyện tối nay giữa hai người, nhưng cảm giác như bị những chú cá nhỏ cắn vào da khi ngâm mình trong suối nước nóng khiến cô không thể tập trung suy nghĩ.
Caesar phát hiện cô đã hồi phục ký ức từ lúc nào?
Rõ ràng khi anh vừa về nhà, tất cả vẫn bình thường.
Phải chăng là từ khi Laura thiếu kiên nhẫn dò hỏi về bài diễn thuyết liên quan đến người Asti?
Hay chính từ lúc cô cố tình gài bẫy, ép Caesar nói ra những biệt danh cũ?
Laura không tài nào hiểu nổi.
Nước ấm bao trọn cơ thể cô, cánh tay của Caesar chắn ngang cổ khiến Laura buộc phải ngẩng cao đầu, trông chẳng khác nào một chú cá đang bị đè trên thớt chờ làm thịt. Không, cô không phải cá – cô là một chú thỏ dẻo dai, đủ sức tấn công ngược đại bàng.
Nhưng đôi môi ấm áp của Caesar đã chặn đứng mọi phản kháng từ "chú thỏ". Tựa như được đắm mình trong suối nước nóng giữa mùa đông, Laura nhắm mắt lại, tay thả lỏng, bấu lấy mái tóc bạc của Caesar.
Đồ biến thái.
Hương thơm từ hoa nhài trên bàn lan tỏa trong không khí. Caesar, người vừa bị "bắn phá" bởi mùi hương ấy, cuối cùng cũng buông lỏng cánh tay đang ghì chặt lấy Laura. Anh đứng dậy, chạm nhẹ lên môi cô rồi tiếp tục vuốt thẳng từng ngón tay đang run rẩy của cô, từng ngón một.
"Vui đến thế à?" Caesar hôn lên lọn tóc vàng bên tai cô, khẽ cười nói, "Chia một chút niềm vui
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/me-cung-hoa-hong-da-le/2193801/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.