Laura không nhận được hồi đáp từ Caesar, đối phương thật sự như một khúc gỗ vô tri.
Cô nhẹ nhàng rút ngón tay khỏi mặt bàn, chờ ba giây sau mới nghe thấy giọng nói lạnh lùng không chút cảm xúc của Caesar, "Không có khả năng thả tù nhân, đừng quá tham vọng."
Laura liếc nhìn Bộ trưởng Bộ Tuyên truyền ở bên cạnh, ánh mắt của anh đã cho cô câu trả lời.
Laura đề xuất một yêu cầu mới, "Chúng tôi yêu cầu phải rút hết lính gác khỏi khu cách ly, chúng tôi không muốn người dân của mình bị đối xử như tù nhân."
Caesar không dao động, "Để tránh các cuộc tấn công khủng bố, chúng tôi phải thực hiện các biện pháp kiểm soát chặt chẽ. Thực tế đã chứng minh, kể từ khi thành lập khu cách ly, số vụ bạo lực và xung đột đẫm máu đã giảm 47.5%."
"Xin nhắc lại, thưa ngài, đó là lý do các ngài đã đưa ra từ khi xây dựng khu cách ly, đến nay đã mấy chục năm rồi."
Caesar: "Như cô thấy, chúng tôi đang dần nới lỏng sự kiểm soát đối với người Asti."
Laura hỏi, "Ngài không nghĩ việc hy sinh tự do của một số người để đổi lấy hòa bình là không công bằng sao?"
"Đó không phải là vấn đề chúng ta đang thảo luận," Caesar nói, "Xin hãy tập trung vào yêu cầu của chúng tôi—thả các tù nhân."
Laura nhìn về phía Bộ trưởng Bộ Tuyên truyền, người này nói, "Về những tù nhân đang bị giam giữ, chúng tôi sẵn sàng nhượng bộ. Tuy nhiên, các yêu cầu khác của chúng tôi sẽ không thay đổi. Chúng tôi không muốn gây nguy hại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/me-cung-hoa-hong-da-le/2193930/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.