Đường Hoài định nói gì đó, chợt thấy sắc mặt Đường Tiềm khẽ đổi, đành nén lại.
Người này ngày thường trông thì rất ôn hòa, cũng rất ít đắc tội với người khác nhưng một khi tức giận, trên mặt sẽ có thần sắc nghiêm nghị lạnh lùng hệt như phụ thân hắn. Cứ trông vào danh vọng của phu phụ Ẩn đao, Tiềm đao trên giang hồ làm mưa làm gió, lập môn phái khác thật dễ như lật bàn tay. Sự che chở của Đường môn với họ mà nói chỉ là một thứ trói buộc phiền lụy. Huynh đệ Đường gia từ nhỏ có ai là chưa bị Đường Ẩn Tung trách phạt? Bị ông ta chấp hành gia pháp cũng chẳng ít. Mọi người trông thấy Đường Tiềm, trong lòng đều không tự chủ được mà nhớ tới bị tam thúc tính tình lạnh lùng, cực kỳ quy củ đó. Cho nên tuy Đường Hoài xác định Tiểu Phó là lực lượng của Vân Mộng cốc, đáng lẽ phải cố mà giết đi nhưng bởi vì vừa mới tiếp quản Đường môn, thực lực chưa ổn định, Đường Tiềm lại là người vừa đánh thắng trận, hắn không thể không tôn trọng cách làm của Đường Tiềm.
Trận quyết chiến này kết thúc quá nhanh, bất kể là kẻ ở xa hay người đứng gần đều cảm thấy không đủ ồn ào náo nhiệt, xem không đã mắt. Chỉ có vài người mới hiểu được những gì kinh tâm động phách trong đó. Trận chiến vừa kết thúc, đám người đã nhanh chóng rời đi. Trong chớp mắt, Phi Diên cốc đã biến thành một nơi cực kỳ yên tĩnh.
Lúc ấy trăng trùm lên núi, sáng tỏ chốn hoang vu. Khói sương ẩn trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/me-hanh-ky/2567100/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.