"Ai nha, nơi này sao lại bẩn như vậy, nơi này có người ở sao! Người khác tại sao có thể ở nơi như thế này!" Nhìn khu nhà hạng sang ở trung tâm thành phố, khuôn mặt Lộ Ti lộ rõ vẻ chán ghét, da mịn thịt mềm như cô làm sao có thể ở nơi như thế này, dù là một ngôi biệt thự nhỏ cũng tốt hơn.
"Ai u! Chuyện gì xảy ra? Này, cứng như thế này, làm sao ngồi được! Bảo người đến đổi đi! Còn có cái chén này, cái bàn này.. ." Mặt chán ghét giơ một ngón tay ra, đâm một cái vào ghế sofa bằng da thật trong phòng, không đợi đàn hồi xong, Lộ Ti bắt đầu giậm chân.
"Ah? Tại sao ở đây còn có mùi thúi?" Lộ Ti làm bộ nắm lỗ mũi, lấy tay quạt quạt ở trước mặt, "Khó ngửi chết!" Một mùi nước hoa danh quý và các loại mỹ phẩm hạng sang theo động tác của cô bay đến trước mặt Quân Lâm, Quân Lâm cau mày, lui về phía sau hai bước, chỉ kém không có trực tiếp lui đến ngoài cửa.
"Nếu không thích, đi về đi." Quân Lâm làm mặt lạnh, giọng điệu cũng lạnh lẽo không có chút nhiệt độ nào.
"Lâm, anh nói cái gì vậy, người ta đã chạy từ nơi rất xa tới tìm anh, chẳng lẽ đã lâu như vậy, anh cũng không nhớ người ta sao? Hay là, anh nhìn thấy người ta, vui mừng đến mức nói không nên lời rồi, người ta cũng biết, trong lòng anh vẫn có người nhà." Lộ Ti ở nơi nào tưởng tượng, vừa tưởng tượng vừa nói.
Quân Lâm nhíu mày, trước kia tại sao không phát
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/me-hoac-dai-ca-hac-dao/1960243/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.