Lúc này Lý Kính đứng ở một bên, trong lòng chua xót, nhìn cũng không được nữa mở miệng nói: “Dạ, nếu không ngươi trong khoảng thời gian này ở chỗ ta đi, lần này Lục Thành không đắc thủ khẳng định còn có thể đến lần thứ hai, ngươi bây giờ bị thương một mình ở đây…”
Nói đến đây Lý Kính trừng mắt liếc nhìn, An Vũ Hàm vẫn như trước đem đầu vùi ở ngực Vân Tịch Dạ, có chút ít khinh bỉ nói: “Còn phải chăm sóc một tên choai choai, sẽ rất không bình an, ở chỗ ta, ta có thể chăm sóc ngươi.”
An Vũ Hàm đang vùi đầu ở ngực Vân Tịch Dạ nghe được Lý Kính nói, ngẩng đầu nguy hiểm nheo cặp mắt to lại trên hàng lông mi kia còn lộ vài giọt nước mắt, nhìn Lý Kính thản nhiên nói: “Không cần, tôi có thể chăm sóc cục cưng, không cần làm phiền đại thúc!”
An Vũ Hàm vô cùng không thích Lý Kính, lần đầu tiên nhìn thấy anh đã không thích rồi, mặc dù theo anh thấy Lý kính một chút cũng không thích cục cưng, nhưng An Vũ Hàm lại cảm thấy Lý Kính rất nguy hiểm, chính là cảm thấy người này và Tà không giống nhau, Tà luôn dùng một loại ánh mắt giống như anh em bạn bè nhìn cục cưng, còn tên này…mỗi lần nhìn về phía cục cưng trong ánh mắt đều là sủng nịnh không che giấu được, anh cũng biết Lý Kính nhìn thấy cục cưng lớn lên từ nhỏ, mang theo chút sủng ái của người lớn cũng không có gì, nhưng anh chính là cảm thấy ánh mắt của Lý kính có vấn đề.
Tại sao có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/me-hoac-vuong-tu-dang-yeu/806371/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.