Từ khi Tô Mộc Lam xuyên nơi này, nàng đã coi bản thân mình trở thành một người đã kết hôn, làm nương của những đứa trẻ, hơn nữa thực chất tuổi tâm lý cũng đủ lớn, lúc này với tư cách là trưởng bối của Vạn Tân Nguyệt, nhìn thấy một cái tiểu cô nương làm nũng như vậy, trong nháy mắt nàng liền mềm lòng.
Tô Mộc Lam bất đắc dĩ vỗ vỗ trán, Tô Mộc Lam nhìn về phía Vạn Tân Nguyệt, "Vậy cháu nói xem, vì sao mà cháu bỏ nhà ra đi mới được, để ta nghe biết trước một chút, sau đó xem kế tiếp nên làm thế nào …"
Rốt cuộc bọn họ không phải là người giám hộ Vạn Tân Nguyệt, nếu thật sự là chuyện khó lường, e là không đảm đương được.
Thấy Tô Mộc Lam hỏi như vậy, Vạn Tân Nguyệt chu miệng lên, đặt mông ngồi xuống chỗ cũ trên ghế, vẻ mặt phiền muộn mà hất cằm lên, "Tứ thẩm thẩm, chuyện này phải trách cha cháu …"
"Thẩm nói xem năm nay cháu mới lớn được mấy tuổi, cha cháu đã gấp không chờ nổi mà tìm người mai mối cho cháu, người làm mối liền nói gả đi, còn chọn những tên dưa vẹo táo nứt, nhìn đã không muốn ăn để đi xem mặt."
"Cháu nói cháu chẳng coi trọng người nào, cha cháu nghe xong mất hứng, nói nào là ánh mắt của cháu quá khắt khe, con trai nhà buôn bán, công tử nhà quan cũng coi thường, còn chất vấn cháu rốt cuộc muốn chọn loại nào."
"Cháu cũng chỉ có thể nói thật, nói chính mình muốn chọn một người dung mạo ưa nhìn, tính tình ôn hòa, cháu thích
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/me-ke-danh-da-nuoi-con-trong-nha-nong/1118607/chuong-755.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.