"Giang Nhược Trần, sao mặt cô tái mét vậy!..." Cái chai vừa rơi xuống liền vỡ thành nhiều mảnh sắc nhọn, cắt ngang qua gò má trắng hồng, để lại một vệt máu nhàn nhạt. Dịch Diệp Khanh thấy vậy không khỏi nhói lòng, đầu ngón tay run run khẽ chạm lên vết thương.
"Đau!" Trong nháy mắt, Giang Nhược Trần đau đớn đến suýt kêu thành tiếng nhưng nhìn ra ngoài bàn xét thấy tình hình rất nguy hiểm, cô chỉ có thể cắn môi nhịn xuống tiếng hét. Vừa lúc này, một gã đàn ông cầm mã tấu thấy được hai người trốn dưới gầm bàn, liền lăm lăm con dao trong tay tiến đến.
Dịch Diệp Khanh cảm thấy như trái tim mình sắp rơi ra ngoài rồi, tay cô không tự chủ mà nắm chặt tay người bên cạnh, mắt thấy gã kia càng lúc càng gần, tiếng đập phá, gào thét xung quanh dường như biến mất trong phút chốc, chỉ còn lại tiếng hít thở nặng nề cùng với tiếng bước chân của gã đàn ông kia."Đừng sợ..."
Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, đột nhiên một bóng đen chắn trước bàn, quật ngã gã đàn ông xuống, đoạt lấy mã tấu và ném nó ra xa. Sau đó Dịch Diệp Khanh thấy mấy người mang âu phục màu đen như "bóng đen" xông vào trong lều bạt, vây xung quanh hai người thành một vòng tròn, ngăn lại đám lúc nhúc đang đâm chém.
"Nơi này rất nguy hiểm, phu nhân, tiểu thư mau mau rời khỏi, nơi này giao cho chúng tôi xử lí..." Người đàn ông nói xong liền che chở cho Giang Nhược Trần và Dịch đại tiểu thư rời đi, trên đường trở về hai người không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/me-ke-linh-nhan-thinh-the/1837422/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.