Chiến tranh lạnh với Giang Nhược Trần mấy ngày, Dịch đại tiểu thư cảm thấy mệt mỏi không chịu nổi. Không chỉ thân thể uể oải, mà ngay cả tâm trí cũng chẳng khá hơn. Cô cởi mở và chia sẻ cùng bác sĩ tâm lí nhiều hơn, tâm sự trong lòng cũng dần vơi đi bớt, nhưng lại không biết làm cách nào để đối mặt với người phụ nữ tên Giang Nhược Trần kia được.
Người đang gặp phải phiền toái nhưng không thể giải quyết thường sẽ chọn cách trốn tránh, đây là thuộc tính căn bản của loài người, còn Dịch đại tiểu thư lại là cao thủ của những thói hư tật xấu này. Đại tiểu thư sống theo quan điểm 'cái gì khó quá thì bỏ qua, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng'. Tuy bề ngoài kiểu sao cũng được nhưng kì thực nhát gan vô đối, y như đà điểu gặp nạn chui đầu vô đống cát, lại còn quay mông ra ngoài đắc chí ta đây thông minh.
Giang Nhược Trần nhìn thấu tâm tư, thông hiểu tính nết của người yêu. Thỉnh thoảng cô còn bị con gái giỡn mặt, giờ lại bị cái đứa khốn kiếp ấy làm tức suýt hộc máu. Thù này không báo không phải nữ vương! Tổng giám đốc Giang nằm mộng cũng muốn giáo huấn oắt con này một phen, nhưng cô sợ mình ra tay tàn nhẫn quá sẽ dọa nhóc con xấu xí chạy mất. Hai người giằng co không ai nhường ai.
Ngày hôm đó, Dịch Diệp Khanh ở lại văn phòng chống cằm suy nghĩ, vất vả mấy ngày cuối cùng cũng tạm xong công việc. Đại tiểu thư rảnh rỗi lại thấy buồn bực, ngẫm lại chuyện của bản
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/me-ke-linh-nhan-thinh-the/1837551/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.