Editor: Gaasu Noo
Nghiêm Gia Lăng không thể kiềm chế thân thể nổi nữa, đành để người kia tùy ý leo lên trượt xuống, dung túng mọi trò đùa dai của nàng. Đêm đó, Nhị cô nương bị tà âm kích thích tứ chi, cứ mãi kéo dài sự chịu đựng của Nghiêm mỹ nhân. Ỷ người đẹp có thể chất không giống người thường, Tần tiểu thư cố ý thực hành các loại tư thế có độ khó cao.
Mắt long lanh nhìn chằm chặp cái đầu đang lặn ngụp giữa hai chân, thấy môi lưỡi con nhóc kia không ngừng chu du khắp chân mình, Nghiêm Gia Lăng mơ màng nhắm mắt lại, dùng tay che mặt trốn như đà điểu không dám nhìn đứa 'tiểu ác ma' đang cố tình làm bậy kia. Cô không thể nhớ đây là lần thứ mấy nữa. Nếu tụi đàn em vào sinh ra tử nhìn thấy đại tỷ bị con nhóc này chà đạp dưới thân, cô thật sự không còn mặt mũi nào sống tiếp. Nhưng trước mắt, cô chỉ có thể chạy theo dục vọng, chạy theo tiết tấu của người kia, không ngừng đung đưa cơ thể.
Sau khi lên đến đỉnh, Tần Dạ Ngưng vẫn chưa hết thòm thèm liếm liếm chút mật ngọt dính ở khóe miệng. Nàng khẽ liếc cái đồng hồ báo thức trên đầu giường, đã gần ba giờ sáng rồi.
Từ mười giờ tối đến ba giờ sáng, một trận đại chiến ròng rã kéo dài năm tiếng. Cái lần Nhị tiểu thư 'bị' hành thảm nhất cũng chỉ có ba tiếng thôi, lúc đó toàn thân nàng giống như bại liệt, nằm im cũng còn được được tí, chỉ hơi động một chút là y như rằng bị người ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/me-ke-linh-nhan-thinh-the/368390/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.