Nhìn chung, đoạn đối thoại này nên kết thúc ở đây.
Nguyễn Linh quay lại, chuẩn bị tiếp tục đọc tiểu thuyết của mình.
Diệp Cảnh Trì lại không đi, đột nhiên hỏi cô: “Tối nay muốn ngủ ở đâu?”
Bị hỏi bất ngờ, Nguyễn Linh sững sờ.
Máu trong cơ thể cô bỗng chốc dâng lên, hai má bắt đầu ửng đỏ.
Nguyễn Linh quay lại, trừng mắt nhìn Diệp Cảnh Trì.
Người này cố tình lợi dụng lúc cô không phòng bị mà hỏi một câu như vậy, thật không biết xấu hổ.
Đôi mắt của Diệp Cảnh Trì lộ ý cười rõ rệt hơn: “Hửm?”
Giọng nói của người đàn ông trầm thấp, nhưng cuối câu lại cao lên, khiến Nguyễn Linh vô tình nghe ra vài phần ý tứ dụ dỗ.
Nhưng cô cũng là người từng trải.
Nguyễn Linh nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng, hỏi ngược lại: “Còn ở đâu được nữa? Tổng giám đốc Diệp ghét bỏ em đến vậy, nếu em còn chiếm dụng giường của anh thêm lần nữa thì chắc chắn giường nhà này không đủ để thay mớᎥ mất.”
Cô nói xong, chờ xem người đàn ông sẽ phản ứng như thế nào.
Không ngờ Diệp Cảnh Trì chỉ cười khẽ một tiếng.
“Tôi đâu có ghét bỏ em.” Anh cười xong, lại nhẹ nhàng thở dài một tiếng.
Nguyễn Linh không nghe rõ: “Cái gì?”
“Không có gì.” Diệp Cảnh Trì nói: “Đi ngủ sớm, tôi đi về trước.”
Nguyễn Linh ngồi trở lại ghế dài, tiếp tục đọc tiểu thuyết.
Ban đầu cô không đặt quá nhiều kỳ vọng, chỉ coi như là để giải trí, cũng coi như là để hiểu thêm về kịch bản chuyển thể.
Nhưng càng đọc về sau, cô lại càng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/me-ke-nha-giau-cua-hotboy-truyen-vuon-truong/698957/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.