Trên đường chạy trải nhựa, 10 học sinh được đọc tên đã đứng chuẩn bị theo thứ tự.
Ánh mặt trời lóa mắt không kiêng nể gì thiêu đốt mặt đất, làm cho những hạt nắng rất nhỏ phát ra sáng lấp lánh trên mặt nền nhựa.
Trong không khí tựa như còn vương vấn mùi dính nhớp của nhựa đường.
Cảnh Nhã Diễm ngẩng đầu nhìn về lên mặt trời, thứ ánh sáng mãnh liệt chiếu vào làm cô không thể mở mắt ra được.
Ngay lúc cô vừa ôm bản danh sách lớp vừa che đôi mắt thì tiếng còi vang lên, toàn bộ số học sinh vừa khởi động kia đồng thời xuất phát.
Từng làn bụi bặm, tro bụi bị gió cuốn bay lên trong sân thể dục, rồi chậm rãi chậm rãi phiêu tán trong không gian.
Cảnh Nhã Diễm có chút hoa mắt, những màu sắc sặc sỡ ngắn ngủi lúc ẩn lúc hiện xuyên qua làn tro bụi hiện lên trước mắt, cô nỗ lực nhìn qua đội ngũ đang di chuyển kia.
Trong đó, có một người với tốc độ cực kỳ ưu việt kéo giãn khoảng cách với đội ngũ phía sau.
Nhìn trong chốc lát cô mới thấy rõ người đó là Bạch Bảo Đình.
Bạch Bảo Đình với ưu thế chiều cao cùng chân dài với thể lực lớn, lướt đi trên mặt đường phảng phất như mỗi hạt lấp lánh dưới mặt đường kia đều tiếp thêm sức mạnh cho y, làm cho y đã nhẹ nhàng lại càng thêm nhanh nhẹn.
Cảnh Nhã Diễm vẫn còn ôm cái áo khoác của Bạch Bảo Đình, tay áo khoác trượt xuống khỏi cổ tay cô, treo giữa không trung bị cơn gió nóng thổi lay động vang lên những
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/me-luyen-theo-ban-nang/1193029/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.