Cuộc sống cao trung vừa phức tạp lại nhàm chán, mọi người mang theo áp lực học tập không có thú vui chỉ có thể tìm vui trong mấy tin đồn thổi không biết thật giả lan truyền khắp trường.
Trong tuần trực nhật này đến phiên Cảnh Tư Tịnh phải xóa bảng.
Bụi phấn trắng vẫn còn ngoan cố bám dính lên tấm bảng đen, chỉ lau khô là không thể xóa hết được, cần phải giặt kỹ khăn lau bảng rồi dùng sức chà lau mạnh nhiều lần mới đi hết phấn.
Cảnh Tư Tịnh kéo tay áo lên, che miệng, nhẹ híp mắt nhìn những bụi phấn mơ hồ bay phấp phới trong không khí.
Đột nhiên chị cảm thấy tay áo mình bị người kéo nhẹ.
Cảnh Tư Tịnh dừng tay, quay đầu nhìn lại:
Phác Giải Hân?
Phác Giải Hân là Omega ngồi chung bàn với chị, là một O cực kỳ mảnh mai, hôm qua khi chị phát sốt đã nhờ Phác Giải Hân đi tới lớp 5 tìm Cảnh Nhã Diễm.
Phác Giải Hân rụt rụt ngón tay thanh mảnh lại, tự nhiên mà khoác lên cánh tay Cảnh Tư Tịnh, dựa vào bên người chị, thấp giọng nói:
Tư Tịnh, tôi vừa mới rồi khi đi đến buồng vệ sinh có nghe được một tin tức.
Chân mày Cảnh Tư Tịnh nhăn lại.
Chị không quen loại phương thức ở chung như chị em này của mấy Omega.
Tuy rằng thân thể chị là Omega nhưng trong thâm tâm chị là A nha, muốn ở mặt trên nha.
Phác Giải Hân không hề có khúc mắc tự nhiên tới gần chị như vậy, làm chị rất bối rối.
Chị bất động thanh sắc rút cánh tay từ trong ngực Phác Giải Hân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/me-luyen-theo-ban-nang/1193055/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.