"A. . . . . ." Lâm Khả Nhân mặt đỏ hồng phát ra một tiếng thở nhẹ, ôm thật chặt anh, môi tiền gần lên, muốn anh hôn cô.
Trình Quân Hạo tránh ra.
Lâm Khả Nhân mắt khép hờ, có một chút thất vọng, nhưng biết là không có ngoại lệ, môi của Quân Hạo luôn luôn là cấm kỵ, dù họ có một đứa con trai, anh vẫn cũng không để cô chạm vào. . . . . .
Rất nhanh, thất vọng của cô trong lúc anh phía dưới tiến công mà trôi đi, anh hung hăng mãnh liệt mà va chạm, anh phía dưới khai triển càn quét đóa hoa diễm lệ ướt át nhiễm đầy dịch xuân, giống như cánh hoa phiêu đãng ở trong mây. . . . . .
Trình Quân Hạo nhắm mắt lại, thở hổn hển, người phụ nữ chết tiệt. . . . . . Thế nhưng đánh ba lần vào huynh đệ của ta, tôi mà bắt được cô, nhất định làm cô đến chết. Trình Quân Hạo hung tợn nghĩ, làm cũng hung hăng mãnh liệt không dứt, ghê tởm nhất chính là làm cho anh một thân hỏa khí, nếu không phải Lâm Khả Nhân tới đúng lúc, anh nhất định phải lấy tay giải quyết, MD, nghĩ đến đây anh liền không nhịn được muốn chửi tục. . . . . .
Lâm Khả Nhân kiều mị híp mắt nhìn người đàn ông dũng mãnh này, cô chính là thích sự dũng mãnh của anh, cái mà lão già đó không thể cho.
Cô mừng rỡ, tới dữ dội như vậy, nhất định là rất muốn cô, cô quấn càng chặt hơn, muốn cùng anh tan chảy ở chung một chỗ, rất yêu thích sự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/me-manh-me-mua-mot-tang-hai/1683004/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.