Từ trong túi tùy thân bên hông lấy ra một cái đèn pin nhỏ, đi tới trước bàn sách, dùng miệng cắn đèn pin nhỏ bắt đầu lật lên. Ông trời ơi... Văn kiện của Hiên Viên Liệt nhiều lắm, hơn nữa còn có nhiều đồ, vật đều là của Đế Quốc Hắc Dạ, đến cùng anh đem giấy khế ước của cô giấu đi chỗ nào rồi hả?
Toàn bộ bàn đọc sách đều lật một lần, không có một tia thu hoạch.
Cuối cùng Tiêu Tiêu đưa ánh mắt di động đến tủ đầu giường trên giường lớn của anh, sẽ không phải là ở đây chứ? Cô tranh thủ thời gian chạy qua, trong tủ đầu giường có ba cái ngăn kéo, kéo ra cái ngăn kéo thứ nhất, bên trong đều là một số chìa khoá, chuẩn bị qua kéo cái ngăn kéo thứ hai, dùng sức kéo một phát, khóa lại rồi hả?
Xem ra, nơi này thật là bí mật, nói không chừng khế ước của cô cũng để ở chỗ này, từ bên trên tóc lấy ra một cây châm, cái khóa ngăn kéo này nhìn chỉ là khóa bình thường, cô hẳn là có thể mở được.
ở bên trong lỗ chìa khóa đảo mấy lần, cùm cụp một tiếng, mở rồi! Tiêu Tiêu lộ ra nụ cười, đưa tay kéo mở ngăn kéo, dùng đèn pin nhỏ chiếu vào, một cái khung hình màu trắng che kín đặt ở chỗ này. Là ảnh chụp sao? Đưa tay lật khung hình lên, cầm lấy đèn pin nhỏ chiếu xuống dưới.
A... Là Hiên Viên Liệt, bất quá tấm hình này giống như trải qua rất nhiều năm tháng, bởi vì nhìn anh tựa hồ chỉ có hai mươi tuổi thôi. Tuy nhiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/me-ngoc-cuc-pham-that-uy-vu/2080249/chuong-100-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.