"Phong tiên sinh? Anh nhìn tôi làm cái gì?" Bị anh nhìn chằm chằm có chút không quen.
Nắm tay Phong Nghị Trì từ trên trán buông ra, nói: "Cũng không phải là Mộng nhi nhìn lầm."
"Cái gì?" Đối với Phong Nghị Trì, cô một chút cũng không hiểu.
Anh nói: "Mộ tiểu thư, tôi trước đó cũng đã nói dung mạo cô rất giống một người bạn của tôi, tôi nói người kia, chính là vợ tôi đã chết đi."
"A?" Tiêu Tiêu mới chính thức chấn kinh, cô vậy mà cùng vợ Phong Nghị Trì chết đi dáng dấp tương tự... Khó trách, Phong Tâm Mộng nhận lầm, cái thế giới cũng quá nhỏ đi.
"Cho nên tôi hi vọng cô có thể lý giải Tâm Mộng. Tuy nhiên cô cùng vợ tôi dáng dấp chỉ có năm phần tương tự, nhưng là Tâm Mộng đã nửa năm không có nhìn thấy mẹ, nhìn thấy cô, tự nhiên sẽ nhận lầm." Phong Nghị Trì bình tĩnh nói qua, biết Mộ tiểu thư là hậu nhân nhà Mộ Dung, anh vô cùng rõ ràng, Mộ Tiêu Tiêu cùng vợ anh không có có bất kỳ quan hệ gì, chỉ là thế giới bao la thật sự có dáng dấp tương tự mà thôi.
Tiêu Tiêu cúi đầu: "Tôi hiểu rồi."
"Cô cũng yên tâm, tôi sẽ cùng Tâm Mộng giải thích rõ ràng."
Gật đầu, hai người đều rơi vào bên trong trầm mặc không nói. Vì để bầu không khí bớt xấu hổ, Tiêu Tiêu sửa lại một chút cảm xúc mở miệng nói ra: "Phong tiên sinh, tôi nghe phòng khám bệnh bên này nói, thân thể con gái anh cơ bản không việc gì, chỉ có tĩnh dưỡng tốt sẽ khỏi hẳn. Chúng ta có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/me-ngoc-cuc-pham-that-uy-vu/2080427/chuong-156-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.