"Hiên Viên Liệt, đừng có..." Ngữ khí cô muốn phải cứng rắn, nhưng nói ra lại mềm yếu bất lực, hai tay nắm chặt, cơ bắp toàn thân đều căng thẳng, cô thực sự quá khẩn trương rồi. Tất cả mọi thứ hiện tại cũng quá mức kích thích, cô muốn hoài nghi, chính mình sẽ bị anh dằn vặt đến chết?
"Tôi đối với loại rượu vang đỏ này có thiên vị, cho nên, càng nhiều càng tốt." Khóe miệng của anh ôm lấy một tia cười lạnh, nghiêng bình rượu vang đỏ, rượu vang đỏ trong bình đã ít đi một nửa.
Dịch thể màu đỏ, theo cổ của cô chảy tới xương quai xanh, chậm rãi chảy xuống.
Chỉ một hồi, cô gần như sắp bị ngập trong rượu vang đỏ.
Hiên Viên Liệt nhếch miệng lên cười lạnh, môi băng lãnh rơi xuống, dọc theo rượu vang đỏ một đường hướng phía dưới.
Tiêu Tiêu khẩn trương, muốn né tránh anh.
"Anh... Ừ... Coi tôi là cái chén à..." Thanh âm thốt ra, toàn thân cô đều run rẩy. Bởi vì anh cho kích thích quá mức mãnh liệt, đây quả thực để cho người ta nhanh quên đi suy nghĩ.
Khóe miệng băng lãnh, đầu ngón tay làm càn...
"Không muốn!" Đã là hét lên, cuồng loạn lắc đầu, trong nháy mắt sợi tóc trở nên lộn xộn, sắp bị ép điên rồi.
Mặc kệ là trên máy bay, hay là trên ban công, anh đã suy nghĩ quá nhiều phương thức đến tra tấn cô. Giống như vây khốn hai tay anh thường dùng, nhưng che kín hai mắt lại làm cho cô lâm vào trong khủng hoảng cực độ.
"Tiêu Tiêu... Cô là đồ chơi của tôi, tuỳ tiện cùng người đàn ông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/me-ngoc-cuc-pham-that-uy-vu/2080436/chuong-161-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.