Mấy ngày nay tâm tình Đinh tướng quân không được thoải mái cho lắm.
Ông ta cảm thấy triều đình không coi mình ra gì, quan lại địa phương cũng chẳng coi mình ra sao, chỉ trừ có binh sĩ dưới trướng là không kẻ nào dám không coi ông ra gì.
Vì một câu bộp chộp lỗ mãng mà lão đã đắc tội với tể tướng, bị một đạo thánh chỉ đẩy tới tận miền tây bắc.
Bởi thế lão phải trèo đèo lội suối, vượt Phượng Tường, qua Lan Châu, tới cái xứ chó ăn đá gà ăn sỏi, tây hơn cả phía tây, bắc hơn cả mạn bắc này!
Ông ta lĩnh binh từ kinh thành xuất phát vượt ngàn dặm, còn chưa đi được nửa đường đã lại có một đạo thánh chỉ rót xuống, bắt ông ta thuận đường tiễu trừ thổ phỉ.
Nói là tiễu trừ thổ phỉ nhưng cũng chẳng phải phỉ gì lớn lắm, đã không phải thổ phỉ ở Thái Hành căn cơ thâm hậu, cũng không phải nghĩa quân chấn động triều cương gì, chỉ là mấy cái sơn trại nho nhỏ, một lũ ô hợp, thế mà định bắt đại quân của lão dừng ngang đường, lấy dao mổ trâu đi giết gà?
Trong lời kể sống động như thật của đám quan lại địa phương, sơn phỉ ở Thanh Lĩnh sơn cực kỳ hung hãn, ẩn nấp trong dãy núi hùng vĩ mây mù bao phủ, ra vào xuất quỷ nhập thần. Quan phủ đã bó tay, nhiều lần tiễu trừ mà không làm sao thành được. Đã có lúc một đám nhân mã vào núi, còn chưa dò ra được tung tích của sơn phỉ thì đã đầu một nơi mình một nẻo, hoặc là toàn bộ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/me-than-ky/2078055/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.