Giang Mạt Hàn đã biết rõ nội tình của sự việc này.
Lăng Vi đã sử dụng phương pháp này để giết Tông Ngôn Hi. Bây giờ, cô ta cũng muốn sử dụng phương pháp tương tự để giết Lâm Huệ Tinh.
Đợi một chút…
Trong đầu anh gợi lại một ký ức. Hình như mẹ của Tông Ngôn Hi họ Lâm?
Cái này có liên quan không?
Điều này xảy ra quá đột ngột nên khiến anh cảm thấy điều này sẽ vô cùng khó khăn.
Lâm Huệ Tinh?
Tông Ngôn Hi?
Anh liền nhấn đường dây nội bộ kết nối với bàn thư ký: “Gọi điện thoại cho Nam Thành.”
Lý Thành Kiệt nhìn anh: “Tổng giám đốc Giang, tôi đã làm xong chuyện nên làm rồi. Anh còn muốn hỏi gì nữa không?”
Giang Mạt Hàn để điện thoại xuống: “Ai kêu anh tới?”
“Lương tâm của tôi quá cắn rứt, không muốn nhìn cô ấy liên tục hại người nên đã gọi điện báo cảnh sát.” Lý Thành Kiệt bình tĩnh trả lời.
Tuy rằng anh ta chỉ là xã hội đen nhưng vẫn có chút can đảm. Nếu không thuộc hạ sẽ không kiên quyết theo hắn như vậy.
Đối mặt với ánh mắt của Giang Mạt Hàn, anh ta cũng không có chút lo lắng.
“Thật sao?” Giang Mạt Hàn không tin tự nhiên hắn lại áy náy với lương tâm.
Nếu lương tâm thực sự cảm thấy áy náy, tại sao lại lấy cái này làm vấn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/me-vo-khong-loi-ve/1185082/chuong-1577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.