Tang Du đáp: “Tôi cũng không rõ lắm. Anh tìm anh ấy có chuyện gì?”
Người này gật đầu: “Khoảng thời gian trước chúng tôi nhận được một vụ án, bây giờ đã điều tra xong, tôi nộp tài liệu liên quan cho cục trưởng Thẩm, còn có thủ tục cuối cùng phải làm.”
Tang Du thấy trong tay anh ta là một xấp tài liệu, hỏi: “Hay là anh để đây đi, chờ anh ấy về tôi lại nói, được không?”
Người này suy nghĩ: “Chúng tôi hơi cần gấp. Phạm nhân còn ở đây, để tôi đi tìm cục trưởng Thẩm.”
Tang Du đáp: “Vậy được rồi.”
Người này cầm tài liệu rời đi. Tang Du đang định đóng cửa thì thấy một người bị còng tay bước ra từ căn phòng gần đó. Tang Du nhìn mặt bên của người kia, cảm thấy hình như mình đã từng thấy người này ở đâu thì phải. Ngay sau đó cô chợt nhớ ra, đây không phải là ông bác sĩ đã khám bệnh cho mình hay sao?
Cô lại gần, sợ mình nhìn nhầm. Người kia bị áp tải lên xe, Tang Du mới thấy rõ, lập tức chạy tới kéo lại người kia: “Đồ lang băm!”
Tang Du bị cảnh sát kéo ra. Cô quá kích động: “Các anh nhất định phải giam ông ta vào tù! Không, phải bắn chết mới đúng! Loại người này chỉ biết hại người thôi!”
“Cô quen ông ta à?” Một cảnh sát kéo Tang Du sang một bên.
Tang Du gật đầu: “Ông ta từng khám bệnh cho tôi.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/me-vo-khong-loi-ve/1185691/chuong-1478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.