Bị người khác ngắt lời Bạch Dận Ninh không mấy vui vẻ, anh ta trầm mặt xuống nhìn Tiểu Liễu: “Hấp ta hấp tấp như vậy làm cái gì?"
Tiểu Liễu thở hổn hển: “Trước cổng có một người đàn ông, mang theo một đám người, nói cái gì mà bảo cậu giao chị gái của anh ta ra”.
Bạch Dận Ninh và Lâm Tâm Ngôn bốn mắt nhìn nhau, không cần nói gì, trong lòng đều tự có thể đoán được người ngoài cổng là ai.
“Tôi ra ngoài xem, cô ở trong này đừng đi đâu cả. Trong biệt thự không có nhiều người, bên ngoài cũng chỉ có Cao Nguyên, ngộ nhỡ có xảy ra xung đột, sợ là sẽ làm cô bị thương.
Lâm Tâm Ngôn đứng dậy, nếu như thực sự xảy ra xung đột, cô ở trong này thì liệu có thể trốn được sao?
Hơn nữa cô nghĩ em trai của Diệu Thanh Thanh tìm đến đây, là để “cứu” chị mình, biết chị mình quen biết với Bạch Dận Ninh, e là đến để bắt chẹt tổng tiền.
“Chỉ cần anh đồng ý giao tiền ra, tôi tin tuyệt đối sẽ không có xung đột đầu”
Lâm Tân Ngôn bình thản chế giễu, chế giễu trêи đời này sao lại có kiểu người như nhà họ Diêu chứ.
Nét mặt Bạch Dận Ninh lạnh lùng, trong lòng cũng đã có đối sách, anh ta ngước mắt lên nhìn Lâm Tâm Ngôn: "Tôi sẽ không để cô bị liên lụy đầu, không để cô phải chịu bất cứ tổn hại nào?
Nói xong anh ta làn xe lăn đi ra ngoài, Tiểu Liễu im lặng đi theo, lén lút nhìn Lâm Tân Ngôn. Cô ấy cảm thấy Bạch Dận Ninh đối với cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/me-vo-khong-loi-ve/1188623/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.