Tán cây ngô đồng lòa xòa, ve kêu không ngừng.
Gió lùa vào qua ô cửa sổ mang theo cái nóng đầu hè, vành tai Lý Tiện Ngư ửng hồng.
Nàng hiểu những chỉ dẫn của Lâm Uyên.
Bàn tay trắng nõn của nàng đặt ở trên vai Lâm Uyên, đầu ngón tay hơi cong lên khi nụ hôn của hắn ngày càng sâu, áng mây hồng trên vành tai nàng càng đậm, như thể sắp đốt cháy nàng trong nháy mắt.
Lâm Uyên ngẩng đầu cắn vào vành tai đỏ ửng của nàng.
Đôi mắt đen thăm thẳm nhìn nàng.
Lý Tiện Ngư khẽ run rẩy, đỏ mặt không lên tiếng.
Lâm Uyên không cần phải nhiều lời.
Hắn bế Lý Tiện Ngư lên, đi tới chỗ long tháp ở phía đằng xa.
Móc vàng treo trên long trướng bị hắn tiện tay kéo xuống, chặn mất ánh nắng từ bên ngoài chiếu vào.
Lý Tiện Ngư nằm ở trên chăn gấm mềm mại, vòng eo vốn đã mềm nhữn giờ phút này giống như nước mùa xuân, hòa tan trong lòng bàn tay hắn, chảy xuôi xuống dưới.
Ánh mắt Lâm Uyên trầm xuống.
Hắn nâng xương bươm bướm của nàng lên, cởi những chiếc khuy ngọc còn sót lại trên quần áo của nàng, cởi toàn bộ quần áo bên trong lẫn bên ngoài của nàng ra.
Chiếc áo choàng lụa rơi xuống, quấn quanh cánh tay hắn.
Lý Tiện Ngư nằm trên vai hắn, khi lòng bàn tay nóng bỏng của hắn chạm vào người nàng cũng làm cho nhịp tim của nàng đập loạn.
Váy đỏ, quần lót, áo choàng, triều phuc一一
Rất nhiều quần áo, như tuyết bay rơi xuống sập gụ bên cạnh, lại giống như hoa lê mùa xuân rụng xuống.
Khi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mem-mai-doi-lanh-lung-tieu-diem-tieu-diem-binh/2170021/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.