Mọi thứ lại trở lại như ban đầu.
Bạch đại ca vẫn đang bế quan, không biết chuyện đệ đệ trốn nhà rong chơi ( cũng có khi biết mà làm ngơ cũng không chừng… ),Đoàn Tử vui mỗi ngày mừng vui hoan hỉ đợi chủ nhân về nhà liền nhảy bổ vào, cọ một cái, cắn một cái, thỉnh thoảng còn hôn chu~ một cái, chủ nhân có đôi khi còn đỏ mặt…
“Chủ nhân chủ nhân, em trộm cá xào chua ngọt của đại ca, em làm cho chủ nhân ăn được không?” Đoàn Tử ngồi xổm bên cửa bếp canh lúc chủ nhân đi qua mở lời mời mọc.
Trình Hiến liếc mắt, tỏ vẻ hoàn toàn khinh thường khả năng bếp núc của Đoàn Tử.
“Có được hay không?” Đoàn Tử chớp chớp đá mắt mèo hỏi.
A, khả năng nấu nướng thì chưa chắc, nhưng khả năng lấy lòng của miêu yêu nhà hắn thì thật khó để chống đỡ a.
Hai lần giao đấu chủ nhân đều đại bại, đành đưa nồi niêu xoong chảo ra, đồng thời tự tay làm cá, hắn hoàn toàn hoài nghi việc Đoàn Tử biết phải lấy hết ruột cá ra trước khi nấu. Hắn không muốn đang ăn lại phát hiện một đống lòng lèo tim phổi chưa được làm sạch đâu.
Đoàn Tử chăm chú nhìn chủ nhân mổ bụng cá chép, còn lôi ra được cả trứng cá.
Đoàn Tử bỉu môi nói: “Chủ nhân, anh hại người ta tuyệt tử tuyệt tôn na.”
Chủ nhân yên lặng nghĩ ngươi không hại ta tuyệt tử tuyệt tôn chắc.
“Bất quá nhìn ngon quá…” Đoàn Tử liếm liếm môi.
“…”
Đoàn Tử lóng ngóng cầm nồi, nơm nớp lo sợ chuẩn bị khởi công.
“Mặc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/meo-tinh-nha-ta/2109325/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.