Edit: Tiệm Bánh Sò
Mèo đen vô cùng yên tâm về ông nội nhà mình. Bao nhiêu năm qua, số người muốn lấy lòng ông nội không nói đến chục nghìn thì cũng được tầm nghìn rồi. Cái gì mà ông ấy chưa từng thấy qua? Chỉ là một con mèo rừng, mấy trò mèo này căn bản không lọt mắt ông nội đâu.
Nhưng lúc mèo đen cho rằng ông nội sẽ không chút lưu tình ném con mèo rừng kia xuống, đã thấy Kỳ lão gia tử vươn tay phải nắm quyền sinh sát to lớn như lơ đã hạ xuống cái bụng con mèo rừng, xoa xoa~
"..." Mèo đen khϊế͙p͙ sợ mở to hai mắt nhìn.
Cùng lúc đó, mèo rừng cũng thấy được biểu tình này của mèo đen, không chút do dự bắt đầu cười nhạo nó: "Hahaha, tên Nhóc đen kia mở to mắt ra nhìn nè! Ta liếc mắt một cái đã nhìn ra ông lão này cũng là một người cuồng mèo, mà đã vậy thì nhất định không thể chịu được sự dụ hoặc của bụng mềm được."
Mèo đen hung tợn liếc hắn một cái: "Xuống ngay cho ta, ông nội không phải là người mi có thể trêu chọc."
"Ông? Mi nói... đó là ông mi?" Mèo rừng như đột nhiên ngộ ra gì đó.
Mèo đen không trả lời, chỉ vươn thẳng người, xòe móng vuốt sắc ngọn ra uy hϊế͙p͙: "Nếu mi còn không xuống thì đừng trách ta động thủ."
Mèo rừng theo bản năng co rúm người, nhưng vẫn căng da đầu không nhảy đi: "Mi nói đó là ông của mi, vậy mi cũng là người Kỳ gia sao? Mi là ai đó, không phải là Kỳ Trưng chứ?"
Kỳ gia đại danh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/meo-toi-nuoi-deu-la-dai-lao/2458799/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.