Mười phút sau khi Lâm Vi Vi check blog đại thần, phát hiện vốn không có tin nhắn ở hộp thư lại tự nhiên bị đính ở trên trang đầu blog. không thể nghi ngờ rằng hâm mộ thật đấy! đại thần lại trả lời tin nhắn của bạn. Điều này làm cho Lâm Vi Vi vốn chỉ hưng phấn một chút nhất thời lâng lâng, hạnh phúc tới quá đột ngột làm cho người ta ứng phó không kịp. Lâm Vi Vi ôm gối ở trên giường hưng phấn lăn lộn, cho đến khi ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa.
Vi Vi cuống quít xuống giường sửa sang lại quần và mái tóc rối loạn, đi đến tấm kính đặt ở phòng khách kiểm tra lại, phát hiện bộ dạng của mình không thành vấn đề xong mới ra mở cửa.
Ở ngoài cửa có một người đang ôm bồn Hoa Tú Cầu lớn, cành lá sum xuê, hoa Tú Cầu năm màu che hết cả khuôn mặt của người đó.
“Đây là tặng” giọng của người đó run rẩy nói..
“Hả? Lại là hộ gia đình trên lầu tặng sao?” Lâm Vi Vi mặc dù rất thích Hoa Tú Cầu... Nhưng mà bồn hoa của loại này không thích hợp trồng ở trong phòng a. “Anh cứ để ở cửa đi.” Vi Vi nhìn người đó rất khó khăn để khom lưng đặt bồn hoa, cô liền tiến lên đưa tay phụ giúp, lúc này Lâm Vi Vi mới thấy mặt của đối phương.
“.......” Lại là Lâm Mục. Nhưng đây không phải là trọng điểm.”Lâm Mục mặt của anh sao vậy?.”
“Không có chuyện gì, chỉ có chút ngứa thôi.” Mặt của Lâm Mục đầy chấm đỏ, miễn cưỡng hướng Vi Vi cười cười. Gương mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/meo-tren-lau-hoa-duoi-lau/1654905/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.