Johanne một đêm không ngủ.
Gã đang uống rượu, đó là một loại rượu đặc sản ở Đan Đóa, giá cả không đắt, uống vào có hơi đắng chát, hương vị rất giống mấy két bia giá rẻ hai mươi đồng trên địa cầu.
Mỗi lần gã tâm thần không yên, liền thích uống loại rượu này.
Gã sẽ không uống rượu, bởi vì "Người dẫn đường" cải tạo vực não gã, cho dù dùng cồn tê liệt thân thể đi nữa, ý thức gã vẫn tỉnh táo, có thể tiếp tục tự hỏi vấn đề.
Lâu đài Kewell vào ban đêm cực kì an tĩnh, hoàn toàn không có vẻ ồn ào náo động nơi cảng bắc.
Johanne ngồi ở trên ghế, một chai tiếp một chai uống rượu, tốc độ cũng không nhanh.
Chờ đến khi dụng cụ ma pháp báo giờ vang lên bên cửa sổ, chờ đến khi tiếng sáo du dương xuyên thấu qua thần kinh thính giác trì độn tiến vào trong đầu óc, Johanne thất vọng mà thở dài.
—— Đêm qua chuyện gì cũng không xảy ra.
Gã tỉ mỉ bố trí gian phòng của mình một phen, chỉ cần có người tiến vào sẽ lập tức bị vật phẩm luyện kim thuật phòng ngự bắn ra dây thừng trói thành bánh chưng, hiện tại nơi duy nhất an toàn trong cả căn phòng chính là chỗ của gã. Không quản vào từ cửa chính hay là nhảy từ cửa sổ đi chăng nữa, đều trốn không thoát.
Tín ngưỡng chính của Đan Đóa là Thần Trật Tự Mayonice, nơi đây nghiêm trị kẻ sát nhân và kẻ trộm.
Nếu Cát Lâm áp chế không được lửa giận, nửa đêm tìm đến Johanne tính sổ, sẽ rơi vào cái bẫy này, Johanne
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/meo-zilla/1662930/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.