Bên trong Học viện Trạm Lam, Liễu Nhiên và Quái lão đầu ngồi đối diện nhau, Ngạo Tuyết ở một bên pha trà cho hai người. Quả thực ứng với câu kia của Hiên Huyên, Liễu Nhiên đang ở Học viện Trạm Lam hưởng thụ.
- Ha ha! Ngạo Tuyết tự mình pha trà, trên đời này có mấy nam nhân có thể hưởng một lần. Nhưng thật không ngờ, nhờ phúc của Liễu Nhiên, mỗi ngày ta đều có đãi ngộ như vậy.
Quái lão đầu nhìn Ngạo Tuyết xinh đẹp tuyệt trần trước mặt cười nói. Nữ nhân này cao quý dị thường, có mấy người có thể uống trà do đích thân nàng pha!
- Lão gia hỏa ngươi thu con mắt mê đắm của ngươi lại. Chút tâm tư này của ngươi ta còn không biết sao! Năm đó ngươi cũng có ý đồ với Ngạo Tuyết!
Liễu Nhiên cười mắng.
Quái lão đầu bĩu môi, không cho là đúng nói:
- Năm đó trong những người đồng lứa có mấy người không có tâm tư với Ngạo Tuyết? Hắc hắc! Sắc đẹp cũng có thể ăn được nha! Nếu như ngươi không hạ thủ sớm, Ngạo Tuyết thuộc về ai còn không biết chừng. Đúng vậy không, Ngạo Tuyết?
Khóe miệng Ngạo Tuyết khẽ mỉm cười, cũng không tức giận, liếc mắt nhìn Liễu Nhiên, tuy rằng không nói gì thêm, nhưng hết thảy đều đã biểu lộ ra.
Quái lão đầu thấy một màn này, cảm giác bị đả kích rất lớn, thở dài một hơi nói:
- Liễu Nhiên này có cái gì tốt? Năm đó ngoài bá đạo một chút, thực lực mạnh một chút, đẹp trai một chút, cũng không có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mi-anh/2160550/chuong-1559.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.