Sau khi đụng phải khôi lỗi cương thiết, trên đường đi Nghệ Phong càng đụng tới nhiều khôi lỗi cương thiết. Khôi lỗi cương thiết trong đó có mạnh có yếu, thậm chí thực lực một số khôi lỗi cương thiết tiếp cận Quân Cấp. Bậc thực lực này, cho dù Nghệ Phong có thể đối phó cũng vô cùng phiền toái.
May mà, nhận thấy nhược điểm của bọn chúng. Tuy Nghệ Phong khó khăn đối phó, thế nhưng rốt cục không gặp phải nguy hiểm.
Băng Ngưng trông thấy khôi lỗi cương thiết này, trong lòng vô cùng kinh sợ. Nếu nàng đơn độc tới đây, cho dù đạt tới Quân Cấp, e là cũng không thể thông qua thông đạo này.
Sau khi Nghệ Phong lại lần nữa giải quyết hai khôi lỗi cương thiết, quay về phía Băng Ngưng thở dài nói:
- Đáng tiếc, những khôi lỗi cương thiết này không thể để chúng ta sử dụng. Bằng không bọn chúng giúp chúng ta rất nhiều.
Nghe vậy, Băng Ngưng lắc đầu nói:
- Trừ khi đạt được vị trí trung tâm, nắm trong tay toàn bộ cấm địa. Chúng ta có thể tùy ý sử dụng toàn bộ tài nguyên trong cấm địa, bằng không tuyệt đối không thể.
Nghe câu nói này, Nghệ Phong nhún vai. Trong lòng biết hy vọng quá xa vời.
- Đã đi bao xa?
Nghệ Phong hỏi Băng Ngưng. Dọc đường chiến đấu tới đây, hắn cũng cảm thấy mệt mỏi. Quả thực lực lượng trong cơ thể hắn quá cường hãn, nếu như Quân Cấp khác, e là sớm đã kiệt sức.
Băng Ngưng nói:
- Đừng vội nôn nóng, ra khỏi nơi này có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mi-anh/2161128/chuong-1314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.