- Không biết Phong thiếu có thể phá ván cờ này cho chúng ta xem được không?
Tứ đại tài tử lúc này đã toát đầy mồ hôi, thế nhưng vẫn không thể phá được ván cờ, cuối cùng sắc mặt bọn họ đỏ bừng lui xuống, nhìn Nghệ Phong cao giọng nói. Bọn họ cũng không tin Nghệ Phong có thể phá được ván cờ này, mặc dù đây là ván cờ Nghệ Phong bày ra, nhưng bọn hắn vẫn không tin có người có thể phá được ván cờ hóc búa như vậy.
Nghệ Phong thấy Tứ đại tài tử chịu thua, hắn khẽ mỉm cười, lập tức nhìn Đại hoàng tử vẫn đang cố gắng, hắn có chút nghiền ngẫm nói:
- Ý tứ của Đại hoàng tử như thế nào?
- Chỉ cần Nghệ Phong đế quân có thể phá được ván cờ này, ta đương nhiên chịu thua!
Đại hoàng tử hừ nói.
- Được! Bản thiếu phá cho các ngươi nhìn!
Nghệ Phong đứng dậy, đi về phía bàn cờ. Đôi mắt xinh đẹp của Mộng Nhiên cũng chăm chú nhìn theo Nghệ Phong, trong mắt tràn đầy ý chờ mong.
Nghệ Phong nhìn nét mặt già nua của Tiêu Công cũng đỏ bừng, mỉm cười hỏi:
- Nếu như cho Tiêu Công phá, ngài có thể hạ được mấy quân cờ?
Tiêu Công cười khổ nói:
- Đây là ván cờ thần kỳ, ta nhiều nhất chỉ có thể hạ được ba quân cờ!
Nghệ Phong nghe được Tiêu Công nói, trong mắt có vẻ kinh ngạc. Đây mới là người đại tài, có thể hạ được ba quân cờ đã tương đối ghê gớm rồi. Những tiên hiền của Hoa Hạ thời đầu có thể hạ được ba quân cờ, cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mi-anh/2162587/chuong-753.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.