Nghệ Phong và Lý U ngồi ở ghế trên, cũng không có việc gì tùy ý xả vài câu. Ánh mắt vẫn dừng lại ở trên người Liễu Mộng Nhiên. Đến cuối cùng, Liễu Mộng Nhiên hướng Nghệ Phong với ánh mắt xin lỗi, Nghệ Phong cũng không khỏi nở nụ cười khổ, chỉ có thể hướng Liễu Mộng Nhiên gật đầu. Tuy rằng Nghệ Phong thiếu Liễu Mộng Nhiên cũng có chút phiền muộn. Chỉ là người nhà Liễu Mộng Nhiên muốn giữ nàng lại, Nghệ Phong chung quy không thể không đồng ý.
Nghệ Phong thấy Liễu Mộng Nhiên ngồi ở hàng ghế Lý gia, lúc này mới quay đầu ghé vào lỗ tai Lý U. Lời nói thấm thía hướng Lý U nói:
- Lý U, ngươi là người kế thừa của một đại gia tộc, ngươi thủy chung phải nhớ kỹ, tất cả chân lý đều là chính mình lục lọi ra. Thủ đoạn thích hợp với sư phụ, cũng không nhất định thích hợp với ngươi. Cũng không phải mỗi người đều suất như sư phụ ngươi!
Nghệ Phong nói làm trong lòng Lý U xem thường vạn phần, nhưng trên mặt lại tràn đầy thần sắc cung kính. Gật đầu với Nghệ Phong coi như lãnh giáo, thấy Nghệ Phong nửa ngày không nói một câu, lúc này mới ngượng ngùng rời đi, trong lòng cũng bắt đầu tính toán ở trước mặt gia gia hắn cáo trạng tên bỉ ổi kia.
Nghệ Phong thấy rốt cục tiểu tử đáng ghét này rời đi, lúc này mới cảm giác được an tĩnh. Rất khó tin vì sao Liễu Mộng Nhiên có tính tình như vậy lại có một đệ đệ dở hơi tới mức này. Nguồn truyện:
Quốc yến còn chưa có bắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mi-anh/2162920/chuong-625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.