- Ngươi là ai?
Mặc dù Hạ Chỉ Mộng không nghĩ rằng có người không phải là học viên học viện Trạm Lam đi vào Luyện Ngục, thế nhưng vẫn không nhịn được phải hỏi.
- Nghệ Phong!
Nghệ Phong nói, ánh mắt dừng lại trên bộ ngực vểnh cao mềm mại của Hạ Chỉ Mộng, sau đó liền di chuyển lên đôi môi hồng nhuận đỏ mọng của nàng. Từ trước tới giờ Nghệ Phong chưa từng thấy qua đôi môi nào mê người như vậy. Mặc dù Nghệ Phong nhắc nhở chính mình hiện giờ vô cùng nguy hiểm nhưng vẫn không thể rời mắt khỏi mỹ nữ. Cố gắng lắm mới có thể dời ánh mắt sáng chỗ khác.
Hạ Chỉ Mộng đã thấy rất nhiều ánh mắt của nam nhân nhìn nàng như vậy cho nên cũng không cảm thấy gì. Ánh mắt tham lam của Nghệ Phong so với những ánh mắt nhấp nháy kia càng khiến cho người khác tán thưởng. Hạ Chỉ Mộng biết rõ chính mình có lực dụ hoặc vô cùng đối với nam nhân, nam nhân nhìn nàng không thể khống chế mà phát ra quang mang cháy bỏng.
- Nghệ Phong?
Hạ Chỉ Mộng nhíu nhíu mày, trong lòng nhớ tới một người:
- Chanh ban Nghệ Phong? Là Nghệ Phong làm thương nặng phó viện trưởng?
- Ách!
Nghệ Phong thật không ngờ Hạ Chỉ Mộng nhận thức hắn, hơi gật đầu đồng ý.
Hạ Chỉ Mộng nhìn Nghệ Phong thừa nhận thân phận của chính mình, đây là học viên được xưng là phong vân nhất của năm, cũng là học viên năm đầu. Khuôn mặt anh tuấn hơn người bình thường một chút, thoạt nhìn có vẻ trầm ổn, ngoài ra cũng không có bất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mi-anh/2163156/chuong-520.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.