Bốn ngọn nến đốt ở trên bốn góc bàn, một bàn tiệc tối phong phú, ở giữa đặt một khối bánh hình tròn, nghe nói là bánh sinh nhật trong truyền thuyết. Khắp phòng ấm áp, ánh sáng lung linh tỏa ở trong phòng, lộ ra ánh sáng dạ minh châu trên đỉnh, làm cho bữa tối này thêm vài phần lãng mạn.
Nam nhân mặc quần áo tuyết trắng, tao nhã ngồi ở trước bàn, trong mắt tràn đầy dịu dàng thắm thiết, Lăng Tuyết Mạn từ đường hầm đi ra, chống lại đôi tròng mắt kia, lập tức liền ngây ngốc ngay tại chỗ.
"Mạn Mạn, lại đây ngồi!" Bên môi Mạc Kỳ Hàn nở nụ cười.
"A." Lăng Tuyết Mạn hoàn hồn, đánh giá mọi nơi, đi đến ngồi xuống đối diện Mạc Kỳ Hàn, vừa lòng gật đầu, "Ha ha, chàng thật đúng là làm bữa tối dưới nến cho ta!"
"A, đó là đương nhiên, chỉ cần nàng nói ra, mặc dù ta chưa từng nghe qua, cũng phải tìm cách làm được cho nàng! Nếu không, để cho người khác đoạt trước, phu quân ta đây lại phải đứng sang một bên!" Mạc Kỳ Hàn nhíu mày, nói có ngụ ý.
Lăng Tuyết Mạn bĩu môi, không để ý hũ dấm chua của hắn, trực tiếp nói sang chuyện khác, "Còn hoa tươi đâu? Còn nhạc sĩ diễn tấu đâu?"
"Ở chỗ này nè!" Mạc Kỳ Hàn đứng lên, dang hai tay, cố cả buổi, mới nặn ra được mấy chữ, "Mạn Mạn, ta… ta yêu nàng, sinh nhật vui vẻ!"
Trời mới biết, tối hôm qua nhận được một đống yêu cầu sinh nhật từ Lăng Tuyết Mạn mà hắn chưa hề nghe tới, hôm nay hắn rầu rỉ suốt đến buổi trưa,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mi-hau-hi-lanh-hoang-qua-phi-doi-ga-ninh-hau-dua-lanh-hoan/797832/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.