Bên cạnh xe ngựa, hai bên đang liều chết giao chiến, bỗng thế cục phát sinh biến hóa!
Chỉ thấy thiết huyết sát thủ đột nhiên lui lại, xa đến năm trượng!
"Có chuyện gì? Thế nào đột nhiên bỏ qua?" Mạc Kỳ Dục nắm cánh tay trái đổ máu, trường kiếm đâm trên mặt đất, chống thân mình, nghi ngờ hỏi.
"Binh bất yếm trá, không được thả lỏng cảnh giác!" Mạc Kỳ Sâm con ngươi tối tăm chăm chú theo dõi nhóm sát thủ, đến gần bên cạnh xe ngựa.
Nhưng mà, giằng co bất quá được nửa phút, bất thình lình, vài trái đạn mù đánh úp về phía ngự liễn!
Mà thiết huyết sát thủ có vài bóng đen dùng khinh công lao đến!
"A – "
"Nhìn không tới!"
Cấm vệ quân thất kinh loạn hô lên!
Trước mắt khói trắng tràn ngập, một mảnh đục ngầu, không thấy rõ một ai!
Lập tức trở nên hỗn loạn, không biết kiếm ai chém vào người ai, tiếng kêu thảm thiết lại vang khắp bốn phương!
Mạc Kỳ Dục kinh hãi, hô to, "Không được giết lung tung, cẩn thận coi chừng bị thương Thái Thượng Hoàng Thái Hậu!"
"Mọi người chớ hoảng sợ!" Mạc Kỳ Sâm hô lên.
Tướng sĩ Cấm vệ quân nghe thanh âm mà phân biệt vị trí, dần dần khôi phục bình tĩnh, bên tai nghe không đến tiếng đánh nhau, đến khi sương khói dần dần tan đi, mắt nhìn thấy được -
"Ngự liễn bị tập kích!"
Một thanh âm kinh hô lên, đám người ào ào vây lại, nhất thời mặt xám như tro tàn!
Chỉ thấy đỉnh ngự liễn đã bị phá vỡ!
"Phụ hoàng mẫu hậu!"
Mạc Kỳ Sâm hô, cùng Mạc Kỳ Dục sắc mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mi-hau-hi-lanh-hoang-qua-phi-doi-ga-ninh-hau-dua-lanh-hoan/798032/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.