Không biết đã bao lâu, trời cứ mưa như thế không ngừng nghỉ. Hơi nước lạnh lẽo ngoài cửa sổ lùa qua những chấn song bằng sắt toả vào gian phòng nhỏ hẹp làm người nằm bên trong run lên từng hồi. Đó là một thiếu phụ khoảng tam tuần cùng với đứa con trai mới được năm tuổi. Hai mẹ con ăn mặc rách rưới nghèo nàn, gương mặt vốn dĩ xin đẹp của thiếu phụ hiện rõ sự khắc khổ bệnh tật, đứa con nhỏ cũng nằm thoi thóp vì đói và lạnh.
Họ là người vùng khác lưu lạc tới đây, được dân trong làng thương tình cho ở lại, tạm tá túc trong một gian nhà bỏ hoang cuối làng. Sức lực thiếu phụ không đủ nhưng để có miếng ăn nên bà hằng ngày giúp nữ nhân trong làng giặt giũ, gánh nước, ra đồng tưới rau trồng đậu. Con trai của thiếu phụ rất ngoan, ban ngày ở nhà chờ mẫu thân đi làm về, tối giúp mẫu thân xoa bóp vai cho đỡ nhức mỏi. Cuộc sống có phần kham khổ nhưng cũng đủ cho hai mẹ con sống qua ngày đoạn tháng.
Chuyện cũng chẳng có gì để bàn nếu chỉ bình lặng mãi như thế. Trưởng làng này là người háo sắc, thấy thiếu phụ nọ có vài phần mỹ mạo nên sinh tà tâm. Ông ta nhiều lần đến gạ gẫm bà nhưng đều bị khước từ. Tức giận vì một tiện nữ mà dám tỏ ra cao ngạo, ông ta bèn đợi đến đêm lẻn vào nhà hai mẹ con họ. Ông ta trói gô đứa bé và doạ giết chết nếu thiếu phụ không hầu hạ ông ta. Bất đắc dĩ, thiếu phụ đành ưng thuận và bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mi-hoan/366076/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.