Cửa lớn ngoài kí túc xá của Thẩm Dung mở rộng, lúc Cố Minh Nguyệt nhấc chân bước một đi vào, khi ấy hắn đang ngồi dưới bàn học trên giường, hai tay bắt chéo đặt trên đầu gối, dù bận vẫn ung dung chờ cô.
“Đóng cửa.” Người đàn ông ít lời ý nhiều ngầm ra lệnh.
Cố Minh Nguyệt đứng ở cửa nghe vậy nhanh chóng nhìn bốn phía, sau khi chắc chắn xung quanh mình không có ai chú ý tới bên này, tay chân nhanh nhẹn đóng cửa lại, sau khi chần chờ một chút liền quyết đoán khóa cửa lại.
“Anh hai, đây là cơm hộp Tiểu Duyệt làm đưa cho anh.” Thiếu nữ mặc áo lông dài tới mắt cá chân bước tới trước mặt người đàn ông, ánh mắt lộ vẻ chờ mong đưa túi tiện lợi trong tay đến tay hắn, sau đó cởi cái khăn quàng cổ dày che gần nửa khuôn mặt xuống, đặt trên bàn học.
Thẩm Dung chỉ cúi đầu đưa mắt nhìn hộp cơm trong tay, vẻ mặt có thể coi là tán dương chợt lóe qua trong mắt. Hắn biết rõ tay nghề nấu cơm của Cố Minh Nguyệt cao siêu tới cỡ nào, bởi vì có một khoảng thời gian ngắn lúc mới bắt đầu sống cùng một chỗ, cô thường xuyên làm cho mình đủ loại thức ăn ngon để thử lấy lòng hắn. Lúc đó hắn cảm thấy ăn ngon nên cũng ăn, những cũng không tỏ vẻ gì khác, mối quan hệ căng thẳng của hai người cũng không bởi vì thế mà dịu bớt đi chút nào, vì thế đại khái biết là có cố hết sức cũng không có được kết quả tốt, không đạt được hiệu quả như mong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mi-nhuc-sinh-huong/79549/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.