Edit: Phạm Mai
Beta: Linxu
Thân thể Cố Minh Nguyệt không thể chịu đựng được mệt nhọc khi đi xe ngựa, cho nên phụng bồi Các lão phu nhân ở Lâm Ẩn tự hơn nửa năm, trong lúc đó phụ thân và huynh trưởng nàng nghe được tin tức cũng chạy tới, vành mắt của hai ca ca và phụ thân đều đỏ bừng, liên tiếp nói: "Tốt, tốt, tốt, cuối cùng cũng tìm được Hinh Nhi trở về." Đi theo bọn họ tới đây còn có một xe y dược và bốn nha hoàn tay chân lanh lợi. Phòng khách của Lâm Ẩn tự và phòng nội tu của người tu hành tách ra, cho nên cũng không sao.
Cố Minh Nguyệt nhìn bọn họ, cũng nhớ tới thân nhân kiếp trước của mình, trong lúc nhất thời nhiều cảm xúc đan xen, giống như thống hận lại có chút hoài niệm, khó có khi toát ra tình cảm chân thực, rơi nước mắt nhận cha mẹ và các huynh trưởng. Tên của nàng cũng đổi từ Nhược Lan thành Trương Lan Hinh, trong cái tên nguyên bản của nàng cũng mang theo một chữ Lan, không thể nói không khéo, chỉ có thể nói trong chốn u minh cũng tự có thiên ý.
Dĩ nhiên, cũng không thể thiếu việc Mộ Cẩn Du bị phụ thân và các huynh trưởng đánh một trận, biết được quan hệ của hai người, trong sạch của cô nương nhà mình cũng mất, không lấy hắn ta thì còn có thể gả cho ai được nữa.
Cho nên khi Mộ Cẩn Du mang khuôn mặt xanh xanh tím tím xuất hiện ở trước giường của Cố Minh Nguyệt, nàng thật sự không nhịn được cười, phốc một tiếng bật cười, lộ ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mi-nhuc-sinh-huong/79564/chuong-22-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.