Edit: Phạm Mỹ Linh
Làm một nữ phụ trong tiểu thuyết thịt văn, trong lòng Cố Minh Nguyệt thực sự rất nghẹn. Nàng vậy mà lại bị một đóa tiểu bạch hoa giả tạo, không xinh đẹp bằng nàng, không có dáng vẻ yêu nhiêu (1) như nàng, không có tài hoa, thân phận địa vị không cao, cũng không trung trinh như nàng cướp mất vị hôn phu, buộc nàng phải hạ đường, sau cùng còn bị làm bia đỡ đạn mà chết!
Lấy tư cách là mỹ nhân tuyệt thế trăm năm khó gặp của Đại Chu Quốc. Cố Minh Nguyệt kiểu nhược thu nguyệt (2),tiên tư ngọc sắc (3),trời sinh đã có hương thơm của nữ nhi thấm vào ruột gan người khác. Mẫu thân của nàng là trưởng công chúa nước Đại Chu, tất nhiên thân phận nàng cũng rất quý trọng, vừa đủ mười tuổi đã được cậu hoàng đế phong làm Ngọc Hoa quận chúa. Thiên tư của nàng thông minh từ khi còn nhỏ, cầm kỳ thư họa ngâm thơ tác phú (4) không gì không biết không gì không giỏi. Càng đáng quý chính là nàng trời sinh tính tình lương thiện, đọc thuộc nữ, hình thức chuẩn mực không khỏi là kiểu mẫu cho các vị quý nữ. Nàng kinh tài tuyệt diễm như vậy, vì sao đến cuối cùng lại nhận cái kết cục thê thảm như thế còn liên lụy mẫu thân bị cách làm thứ dân, Cố Minh Nguyệt bày tỏ bản thân thực sự là nghĩ mãi mà không ra.
Linh hồn Cố Minh Nguyệt hoang mang trôi giạt trên thế gian, nhìn đóa ngụy tiểu bạch hoa kia đang được kiệu lớn tám người khiêng nâng vào Thanh Giang vương phủ sau đó lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mi-nhuc-sinh-huong/79589/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.