Sáng sớm,như mọi khi,Lam Tuyết sau khi dùng bữa xong thì lao đầu vào luyện tập.
Nàng vừa múa kiếm vừa nghĩ: (kiếm gỗ he)
"Tướng quân giỏi nhất Nguyệt quốc,châu báu,nước phụ thuộc,Nguyệt quốc hùng mạnh.Trời ạ,rốt cuộc bên trong đang xảy ra chuyện gì đây?"
Lắc đầu,thôi không nghĩ nữa,nước đến chân mới nhảy,có chuyện gì tính sau.
Rồi nàng lại luyện kiếm.ừm,cũng đạt chút thành tựu.
Trong hoàng cung Nguyệt quốc:
"Hoàng thượng,Hoàng thượng,Hoàng thượng thấy không khỏe ở chỗ nào?Thần thiếp rất lo cho Hoàng Thượng!"
"Ái khanh,ta không sao,chỉ là hơi nhức đầu một chút,đừng lo lắng,sẽ khỏe lại thôi"
"Hoàng thượng,sức khỏe là quan trọng,giờ Thái tử đã trưởng thành,hãy gác lại triều chính,sống cuộc sống an nhàn với thần thiếp được không?"
Đáy mắt Hoàng Thượng lóe lên rồi biến mất,tay xoa nhẹ trên khuôn mặt người bên cạnh:
"Chỉ đạo một con người không dễ,gánh vác cả giang sơn lại không dễ dàng,ta tin các con ta làm được,nhưng chúng cần thời gian,ta sẽ làm khi nào ta biết được chúng đủ lông đủ cánh,các con của ta,mọc bao nhiêu cánh,ta còn biết bao nhiêu sợi lông nữa mà.....".
"Thần thiếp chỉ lo cho sức khỏe của Hoàng Thượng,thần thiếp không có ý khác"
"Ta biết,ai khanh của ta ta đều biết hết"
"Thưa Hoàng Thượng ,Hoàng hậu,thuốc đã sắc xong"
"Mang vào đây"
"Dạ vâng,thưa Hoàng hậu"
"Mau lui xuống"
"Dạ,nô tỳ cáo lui"
"Hoàng Thượng,thuốc đã sắc xong,ngài uống đi"
Chỉ thấy khi Hoàng thượng uống,khé miệng của Hoàng hậu khẽ nhếch,rất nhạt rồi biến mất.
Bắc Thành quốc,trên đường phố nhộn nhịp,quầy bán tấp nập người,người dân vui vẻ đi làm,trẻ em cười nói ríu rít,cảnh tượng thật hài hòa.Nhưng nếu để ý kĩ,có mấy người dân vác cuốc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mi-thien-giai/2262041/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.