Một lúc rất lâu sau nụ hôn mới chấm dứt. Lâm Cẩm Sắt thở dốc rút khỏi. Khuôn mặt đỏ ửng như sắp xuất huyết.
Gió lạnh ngoài cửa sổ làm rèm cửa tung bay lên, có thể nhìn thấy bầu trời màu xanh lam bên ngoài.
Bàn tay Đường Lưu Nhan vẫn cố định trên vòng eo của cô, dùng lực đạo như muốn cắt đứt cô.
Cô cố sức giãy ra, bàn tay kia vẫn cứng rắn như bàn thạch không hề nhúc nhích, ngược lại ngón tay thon dài tà ác kia bắt đầu di chuyển từng chút một.
Đầu ngón tay lạnh lẽo kia giống như một con rắn, đùa giỡn men theo quần áo của cô trơn trượt mà tiến vào, da thịt bị xúc cảm lạnh lẽo kia xâm nhập khiến Lâm Cẩm Sắt nhịn không được mà run run một chút.
Cô chặn bàn tay tà ác của hắn lại, nhìn thẳng vào mắt hắn thấp giọng nói: “Đừng.”
Rốt cục hắn vẫn buông cô ra, Lâm Cẩm Sắt vội vàng lùi lkaij phía sau giường tạo ra khoảng cách giữa hai người. Chân quỳ hơi có chút tê dại, trái tim đập cũng nhanh hơn vài nhịp.
Đường Lưu Nhan đứng lên, nhìn cô, dường như không có việc gì xảy ra nói: “Chậc, thiếu chút nữa không nhịn được.”
Lâm Cẩm Sắt khóe miệng co rút, ngẩng đầu định nói gì đó, nhưng lại nhìn thấy trong đồng tử có hắn có sự thay đổi, một chút ý cười thản nhiên khuếch tán cô bỗng thấy trong lòng ấm áp.
Cô cảm thấy hai tai cũng nóng rực lên.
Tức giận trừng hắn một cái, cô thay đổi ánh mắt, đeo dép xuống giường.
“Không ngủ thêm chút nữa sao?”
“Không,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mi-tinh/391147/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.